Nếu bạn là fan của bộ truyện Gintama, chắc hẳn bạn đã nghe nói về phố đèn đỏ Yoshiwara. Đây là một địa điểm có thật trong lịch sử, từng là khu ăn chơi sầm uất thời Edo. Nhưng ngày nay, phố đèn đỏ Yoshiwara chỉ còn lại những tàn tích của một thời phồn hoa và náo nhiệt.
Yoshiwara xưa – Khu “phố đèn đỏ” với những “chiếc lồng”
Yoshiwara được mở cửa từ năm 1617 với mục đích kiểm soát tình trạng mại dâm ở thành Edo (Tokyo ngày nay). Sau một trận hỏa hoạn thảm khốc vào năm 1656, khu kỹ viện chuyển đến vùng đầm lầy, phía bắc Sensoji gần Asakusa và được đổi tên thành Shin Yoshiwara. Tuy nhiên, từ “Shin” đã bị loại bỏ, chỉ còn lại chữ Yoshiwara và tên này đã tồn tại cho đến ngày nay.
Khu phố đèn đỏ này được bảo vệ chặt chẽ bằng một con hào và chỉ có thể vào bằng cửa chính trung tâm. Với những người ngoài, nơi này trông giống như một hòn đảo, vì vậy dân gian gọi Yoshiwara là “thế giới nổi”. Địa điểm này hoạt động theo quy định nghiêm ngặt, các kỹ nữ không được tự do ra khỏi khu vực và những ai muốn vào cũng phải có giấy phép.
Theo quy định, khách hàng chỉ được ở lại một đêm, nhưng thực tế, nhiều khách lại ở lại phố đèn đỏ Yoshiwara nhiều ngày để thỏa mãn sự say đắm của mình. Khách ngang qua phố đèn đỏ này đến từ mọi tầng lớp xã hội, từ quý tộc đến người thường, ai cũng được chào đón.
Vào thế kỷ 18, phố đèn đỏ Yoshiwara là nơi sinh sống của khoảng 3.000 phụ nữ đến từ khắp nơi trên đất nước Nhật. Nhiều kỹ nữ ở đây bị bán từ những gia đình nghèo tại vùng nông thôn, thậm chí có những bé gái sáu hoặc bảy tuổi đã phải vào làm nô lệ. Hợp đồng giữa họ và nhà thổ kéo dài từ 5 đến 10 năm, nhưng với số nợ tích dần qua thời gian, những cô gái bán hoa phải sống cả đời tại phố đèn đỏ Yoshiwara.
Số lượng phụ nữ ở đây tăng lên từng năm và vào năm 1893, ước tính đã có hơn 9.000 người, làm việc tại hơn trăm quán lầu xanh. Kỹ nữ được chia làm ba cấp bậc trong mỗi nhà chứa, từ O-mise (hạng nhất), Naka-mise (hạng hai) đến Ko-mise (hạng ba).
Kỹ nữ cao cấp, được gọi là Oiran, không chỉ xinh đẹp mà còn am hiểu về cầm kỳ thi họa, học đọc, viết văn, âm nhạc, nghệ thuật và lịch sử. Họ cũng có quyền kinh doanh để trở nên giàu có và mua tự do cho mình.
Kỹ nữ hạng sang thường có người hầu để phục vụ và đón tiếp khách trong những căn phòng xa hoa. Ngược lại, những kỹ nữ thấp hạng sẽ bị đưa vào lồng trưng bày “Harimise” giống như một món hàng bày bán ngoài chợ để khách hàng lựa chọn.
Việc những cô gái lầu xanh hạng thấp này thoát khỏi phố đèn đỏ Yoshiwara chỉ xảy ra trong trường hợp may mắn chúng gặp vị khách giàu có sẵn lòng trả tiền chuộc họ ra khỏi kỹ viện. Tuy nhiên, điều này rất hiếm khi xảy ra. Sau này, việc trưng bày các kỹ nữ trong lồng bị cấm từ năm 1916 do sức ép từ cộng đồng quốc tế.
Hầu hết số phận của gái lầu xanh rất bi thảm, họ dùng thân xác để tạo niềm vui cho cuộc sống, bị bóc lột và sau đó chết đi trong cô đơn và lạnh lẽo. Họ qua đời mà không được an táng đúng cách, thi thể bị ném đi hoặc chôn cất bí mật tại chùa Jokan-ji, nơi yên nghỉ của hàng nghìn gái mại dâm ở khu phố đèn đỏ Yoshiwara, và nơi này còn được gọi là Nage-komi dera (nghĩa là “ngôi chùa ném đi”).
Yoshiwara trải qua nhiều biến động, năm 1913 khu vực này bị hủy hoại bởi một trận hỏa hoạn lớn và sau khi được xây dựng lại, nó lại bị hủy diệt gần như hoàn toàn bởi trận động đất Kanto. Mỗi khi được xây dựng lại, Yoshiwara mang diện mạo mới, nhưng hoạt động mua bán dâm vẫn tiếp tục cho đến năm 1958 khi chính thức bị đóng cửa. Chính phủ Nhật Bản ban hành chính sách kiểm soát mại dâm và những nhà thổ ngừng hoạt động, “thế giới nổi” dần “chìm” xuống và biến mất.
Phố đèn đỏ Yoshiwara ngày nay – Khu phố hiện đại với tàn tích xưa
Ngày nay, Yoshiwara tương ứng với khu Tokyo Senzoku 4 Chome thuộc quận Taito. Khi đến đây, du khách không còn thấy những chiếc lồng chứa các cô gái lầu xanh vẫy gọi khách hay những kỹ viện đèn hoa náo nhiệt như trước đây. Yoshiwara ngày nay có kiến trúc giống như nhiều khu phố hiện đại khác và hoạt động mua bán dâm vẫn diễn ra, nhưng không công khai và “âm thầm kín đáo” hơn.
Tại đây phát triển dịch vụ “nhà tắm xà phòng” (Soapland), một hình thức kinh doanh kết hợp giữa việc tắm rửa và mại dâm. Các phòng tắm tư nhân vẫn hoạt động hợp pháp, nhưng bên trong diễn ra các hoạt động mại dâm trái phép. Khách hàng đến để tắm rửa, massage và giữa họ thỏa thuận, quyết định xảy ra trong phòng riêng tư. Chủ nhà tắm cung cấp các dịch vụ mại dâm để kiếm lời.
Còn những dấu tích xưa cũ về kỹ viện bậc nhất thời Edo vẫn còn lại tại Yoshiwara Benzaiten, nơi thờ cúng Benzaiten – nữ thần tri thức, nghệ thuật và vẻ đẹp, đặc biệt là âm nhạc. Đây là một trong bảy vị thần mang lại may mắn trong thần thoại và văn hóa dân gian Nhật Bản. Nhiều kỹ nữ xưa đã đến đây để cầu nguyện.
Hơn nữa, Lễ hội Yoshiwara diễn ra vào thứ bảy tuần thứ hai của tháng 4 hàng năm. Trong lễ hội, có cuộc diễu hành Oiran truyền thống với các cô gái trang điểm và mặc trang phục cổ. Họ nhảy những điệu múa cáo (Kitsune mai), vũ điệu thường diễn ra vào lúc giao thừa tại Yoshiwara trong quá khứ.
Hiện nay, Oiran chỉ phục vụ dưới hình thức đàn hát và trò chuyện mà không bán thân. Du khách có thể thưởng thức những buổi trình diễn đặc sắc của Oiran và tìm hiểu về văn hóa xưa của người Nhật tại Edo Wonderland ở Tochigi.